25/8/10

Happy birthday

(*) Thuần cảm xúc, spoiler tùm lum. Được viết vào một ngày rất xa ngày hôm nay.

Diễn viên: Cổ Thiên Lạc, Lưu Nhược Anh.
Năm sản xuất: 2007
Hongkong Movie - đã được Vietsub bởi KST.

Ngay cả khi đã yêu, tôi cũng chưa bao giờ tin vào tình yêu vĩnh hằng.
(Kazehikaru)



Nhớ lần đầu xem, là tuổi 18 oi bức. Nghĩ gì? nhớ gì?
Ừ, thì-chậm-và-chán lắm. Vậy mà không hiểu sao, vẫn xem lại trong vô thức. Tới lần thứ 4, bật khóc. Mới biết mình thích nó mất rồi.

Happy birhday, không phải ai xem cũng thấy hay. Chỉ là một chuyện tình dang dở.

Cậu còn chờ đợi điều gì?
Cả Tiểu Nam nữa...

Cảnh quay chậm rãi, lời thoại rời rạc, những mảng tối xuất hiện lặng lẽ. Có cái gì đó thật khó tả thành lời.

Tiểu Mễ đi Nhật, Tiểu Nam điềm nhiên vui vẻ bên người con gái khác.
Tiểu Nam điềm nhiên bên người con gái khác, Tiểu Mễ cười.
Tưởng rằng hết yêu?


Có bao nhiêu tình yêu có thể quay trở lại,
Và bao nhiêu người sẽ nguyện đợi chờ,
Khi tình yêu đã chết.
Liệu có đủ dũng cảm để tiếp tục yêu...

Tiểu Mễ cầu nguyện bên chàng trai khác.
Tiểu Nam lặng lẽ hút thuốc cạnh cha người mình yêu.
Tưởng rằng hết yêu?

Không phải Tiểu Nam đã lấy vợ rồi sao?
Nếu Tiểu Nam lấy vợ, thì đó chắc chắn là Tiểu Mễ.
  
Tiểu Mễ cười...
Làm sao có thể hết yêu?


Và ngay từ đầu, Happy birhday không phải là bộ phim muốn người xem phải khóc.
Chỉ muốn nhắm mắt lại ngân nga
Khi tình yêu đã chết
Liệu có dũng cảm để tiếp tục yêu?...

Ngày lành


*** Bài viết có lấy lời dịch từ bản Vietsub của KST.

Nhiều lời: :P

Có lẽ Happy birthday là một trong những bộ phim hiếm hoi vô tình xem (chứ không phải được giới thiệu ^^) gây cho mình nhiều cảm xúc kỳ lạ như thế. Không dám chắc là hay, nhưng cũng không muốn chê dở 1 chút nào :P Nó làm mình suy nghĩ nhiều về tình yêu, rất nhiều. 

Phân cảnh Tiểu Nam đeo găng rửa chén và ngân nga hát. Mình đã khóc ^^ 
Thật sự rất rất giản dị. Tại sao thứ tình yêu giản dị như thế mà hai người đều không nhận ra?
Không, chính xác là cả 2 đều nhận ra, nhưng lại luôn lỡ nhịp. Cứ một người can đảm bước lên, thì người kia lại rụt rè lùi xuống.
Nhưng mình chưa bao giờ giận Tiểu Mễ. Tiểu Mễ, ngay đến giây phút cuối cùng, vẫn không hề biết được sự thật đó. Và vẫn cười... Rất thích cái kết. Bởi nếu Tiểu mễ biết được sự thật, chắc hẳn cô ấy sẽ đau đến tận xương tủy, đến khắc cốt ghi tâm.

Ngay khi không tin vào sự vĩnh hằng của tình yêu, mà vẫn có thể yêu, tức là rất can đảm. Hì hì.

2 nhận xét:

  1. Nghe thú vị quá ;)) Không đọc kỹ vì sợ spoiler.
    đi thộp về coi, há há. Đang trong lúc xem phim điên cuồng ngày nào cũng chiến một phim, quá dữ :))

    Trả lờiXóa
  2. tui cũng khóc cảnh đó :D

    Trả lờiXóa