11/12/10

Thế giới mình đang sống

Nhiều khi mình mong mình bớt cục cằn với cuộc sống và khắt khe với mọi người.
Như cái việc mình làm như vậy rồi tự nhiên mặc định là sự đáp lại của ng ta cũng phải như vậy. Đến khi người ta ko làm được như vậy thì mình lại sửng cồ lên như 1 con gà chọi. Haizzz. Ai ép, ai khiến vậy trời :P

Lúc mình học đại học, 1 đứa bạn (ko thân lắm) đã nhận xét mình là đứa thật cực đoan. Mình không hiểu lắm cái ý cực đoan mà nó nói là về việc gì (và cũng ko muốn hỏi), hoặc có thể vì mình quá rõ ràng và rạch ròi nên thành ra trong mắt ng khác mình cực đoan? Nhưng mình thật sự nghĩ, cực đoan cũng chẳng sao. Mình cực đoan thì mình cũng chả mập lên dc mấy kí, vẫn tự trả tiền ăn mỗi ngày của mình. Mà mình không cực đoan cũng phải vậy. Hay chính vì cái cách nghĩ đó mà đến giờ mình vẫn không khá lên mấy ^^

Mình mún quăng cái 1 phần thế giới mình ko quan tâm sang 1 bên nhưng lại ko làm dc.
Rồi những điều mình mong muốn ở cái phần thế giới mình quan tâm cũng mấy khi được như ý đâu.
Sau những lăn tăn về sự sống, tuổi trẻ, cái chết, cuộc đời... blah blah các thứ vi mô vĩ mô hay ho bí hiểm nhảm nhí xàm xí cách đây vài ba năm. Thì bây giờ mình lại lăn tăn về cái việc sống làm sao cho tốt, và hòa hợp dc với 2 phần thế giới xung quanh mình.

Để ko còn hôm nào như hôm nay, giận hờn nhau chỉ vì 1 hành động 1 câu nói. Mà là ai cơ chứ? Là người bạn tui yêu quý nhất, thân thiết nhất. Hay vì yêu quý và thân thiết nên tự cho mình cái quyền làm buồn nhau như thế, khi đối phương làm ta hụt hẫng. Rối rắm như thế đấy. Lắm lúc chỉ muốn chửi thề 1 phát. Điên ơi là điên.

5/12/10

My Skin

Mình thích sự chân phương, dù có thể không hiểu cặn kẽ đó là gì.
Như yêu là yêu, không cần hoa hè lá hẹ. Đến khi không yêu nữa là không yêu nữa, mắc chi phải xin lỗi vì tất cả, cảm ơn vì mọi thứ?

Mình ghét nghĩ quá nhiều về cuộc sống. Dù ai có nói gì, thì nó vẫn vậy thôi. Cớ gì phải phiền não?
Nhưng đôi lúc vẫn phải nghĩ, lạc giữa những mơ hồ đó. Rồi thấy mình bất lực quá ^^
Ôi, sao mà cái gì cũng mong manh vậy ta ^^

Hồi đó, nhớ trong 1 cái entry nào ấy, mình nói muốn được bay qua Thái Bình Dương. Để cảm nhận hơi nước từ vùng biển giông bão nhất. Thật ra, bây giờ nghĩ lại thấy vớ vẩn ghê ^^ Nhưng có là gì đâu?

Ai mà chẳng có những lần như thế.
Để lớn lên, để nhỏ lại.
Và dù bất cứ lý do gì, chúng ta vẫn là duy nhất ^^