Edited:
Tớ chưa bao giờ tự nhận mình là fan của ai ngoài manga. Vì với tớ làm fan khó lắm, phải có niềm đam mê thật sự, và nhất là, niềm đam mê ấy không phải là nhất thời, mà tớ lại là trùm cả thèm chóng chán. Tớ đã từng 1 thời đắm đuối với Shun, mê muội cùng Captain.
Shun thực là 1 chàng trai tự chủ, biết điều chế và không ngại là mình.
Captain thực là 1 người đàn ông mà khi nói tới tớ chỉ có thể dùng những lời hoa mĩ.
Và tớ biết, tớ yêu nhất vẫn là Rui, vẫn là Ryo sama.
Thế nhưng, lần đầu tiên tớ nghĩ tớ yêu quý ai đó ngoài đời thực hơn vai diễn của họ.
Tớ thích tình bạn giữa cậu và JunSu. Cách cậu nhìn cậu ấy ấm áp còn hơn cả người yêu. Để các fan phải gào khóc viết ước nguyện cầu cho 2 người lấy nhau >.< Còn tớ ước nguyện cho đó là tình bạn vĩnh cửu.
Tớ thích cách cậu cười toét mắt, và khóc nhăn nhúm. Cậu chân thành, con trẻ và nhạy cảm.
Tớ thích cách cậu yêu thương - đối xử với mọi người dù là mẹ - em trai - các thành viên trong nhóm hay những người từng tiếp xúc với cậu. Không phải vì tớ chỉ đọc những điều tốt mà các fan truyền bá về cậu. Mà vì tớ đã quan sát rất kĩ, qua từng showcase, từng buổi nói chuyện, từng bài phỏng vấn của cậu - và những người lên quan đến cậu nữa. Tớ đã mong có thể tìm thấy 1 điều có thể khiến tớ cảm thấy cậu không giống như tớ nghĩ và không thích cậu. Nhưng... không có. Cả cách cậu chìm đắm trong âm nhạc...
JunSu nói cậu dễ làm chủ cảm xúc của người khác. Đó là vì xúc cảm của cậu mạnh hơn người khác.
Nói thật, tớ đã mong gặp cậu từ rất lâu. Chỉ là không ngờ đó lại là cậu.
Vì như vậy tớ không thể cười rực rỡ chạy đến trước mặt cậu và nói "Này, chúng ta làm bạn nhé?"
Lại càng không thể ôm cậu thật chặt. Cùng khóc cùng cười.
Khi cậu nói, không muốn kết hôn. Tớ cảm giác tớ hiểu.
Biết cậu hay hỏi người khác có yêu mình không. Tớ lại thấy mình thấp thoáng trong đó.
Cậu bảo cậu chơi game lúc đầu sẽ thắng JunSu dễ dàng nhưng sau đó lại bị qua mặt. Tớ chỉ có thể cười.
Muốn yêu và được yêu. Nhưng tâm trạng lại lo sợ, nhạy cảm đến mức cô đơn vô lối. Cảm giác yêu không phải chỉ là đôi ba người, mà lại là cả thế giới này.
Chúng ta đều là những song tử máu O.
YooChun à, tớ viết bằng thứ ngôn ngữ cậu không hiểu. Cũng không phải là fan cậu. Nhưng đó lại là thứ tình cảm rất thật. Những cảm xúc ngọt ngào như thế này về cậu, tớ hy vọng sẽ không biến mất.
Love,