

Năm học cấp 3, cô gái dạy văn của mình nói là, những ai thích nhạc Trịnh thì thường đa đoan lắm. Mình là con gái, thấy chữ đa đoan là sợ liền, chạy mất dép luôn

Tháng 10, đối với mọi người chỉ là 1 tháng bình thường.
Đối với mình cũng bình thường nốt.
Nhưng tháng 10 năm nay, khi mà tự nhiên trời SG lạnh lên 1 cách bất thường, và mình tự dưng bịnh nặng 1 cách bất thường (bây giờ thì khỏe lắm rùi ^^), thì mình muốn viết 1 chút gì đó.
Mình đã lựa chọn rất nhiều, đắn đo, suy nghĩ rồi cuối cùng cũng quyết định. Vậy nên, dù con đường sắp tới có nhiều chông gai như thế nào, thì mình mong là mình của giây phút đó sẽ có đủ dũng cảm để đi tiếp. Rồi tất cả sẽ êm thắm đúng không? ^^ Chúng ta sẽ lớn từng ngày, để 1 lúc nào đó giành nhau vé đi tuổi thơ

Mình đã nói với mẹ, mình không muốn làm đám cưới. Tất nhiên, mẹ không tin là thật. Nhưng thật sự mình chưa bao giờ nghĩ đến điều đó, 1 đám cưới mà cô dâu là mình. Không phải vì mình muốn khác người, chỉ đơn giản là mình chưa nghĩ tới. Mình chỉ cần như bây giờ là đủ.
Mình viết bài này trong những ngày hạnh phúc nhất của năm tháng 20. Có thể ngay mai mình sẽ nghe Bad day. Nhưng hôm nay, là cuối tháng 10 rồi đó.
Cheers!
Mừng tháng 11.
November hay Novembre?