30/10/10

Tháng 10

Nhớ hồi đó, cái thời 360, lúc mà mình còn chăm viết entry kinh khủng thì cứ mỗi tháng mình lại có 1 bài dài dòng lê thê ca cẩm toàn những chuyện chỉ có mình mới hiểu devil . Bây giờ mình không có khả năng đó nữa laughing , hoặc là viết thiệt tào lao, hoặc là viết thiệt dở. Bởi, hiện đại làm hư người lắm ^^

Năm học cấp 3, cô gái dạy văn của mình nói là, những ai thích nhạc Trịnh thì thường đa đoan lắm. Mình là con gái, thấy chữ đa đoan là sợ liền, chạy mất dép luôn smug . Từ đó mình ít nghe Trịnh hẳn, đến tận bây giờ. Hì hì, nói chung thì tất cả cũng chỉ là ngụy biện (cho cái sự vớ vẩn của mình). Mình nghe nhạc Trịnh không nhiều lắm, 1 bài thì thuộc vài ba (hoặc 1) câu gì đó thôi. Nhưng mình hiểu tại sao người ta lại thích nó như vậy. Giản dị, mộc mạc và lúc nào cũng chất chứa nhiều cảm xúc.

Tháng 10, đối với mọi người chỉ là 1 tháng bình thường.
Đối với mình cũng bình thường nốt.

Nhưng tháng 10 năm nay, khi mà tự nhiên trời SG lạnh lên 1 cách bất thường, và mình tự dưng bịnh nặng 1 cách bất thường (bây giờ thì khỏe lắm rùi ^^), thì mình muốn viết 1 chút gì đó.
Mình đã lựa chọn rất nhiều, đắn đo, suy nghĩ rồi cuối cùng cũng quyết định. Vậy nên, dù con đường sắp tới có nhiều chông gai như thế nào, thì mình mong là mình của giây phút đó sẽ có đủ dũng cảm để đi tiếp. Rồi tất cả sẽ êm thắm đúng không? ^^ Chúng ta sẽ lớn từng ngày, để 1 lúc nào đó giành nhau vé đi tuổi thơ rolling on the floor .
Mình đã nói với mẹ, mình không muốn làm đám cưới. Tất nhiên, mẹ không tin là thật. Nhưng thật sự mình chưa bao giờ nghĩ đến điều đó, 1 đám cưới mà cô dâu là mình. Không phải vì mình muốn khác người, chỉ đơn giản là mình chưa nghĩ tới. Mình chỉ cần như bây giờ là đủ.

Mình viết bài này trong những ngày hạnh phúc nhất của năm tháng 20. Có thể ngay mai mình sẽ nghe Bad day. Nhưng hôm nay, là cuối tháng 10 rồi đó.

Cheers!
Mừng tháng 11.
November hay Novembre?

25/10/10

Chớp

1. Mình là ESTJ. Nhưng mình đọc chả thấy giống mình bao nhiêu ^^ Nên mình hổng tin cái trắc nghiệm ấy lắm.

2. Đang bị chán internet. Và kèm theo đó là chán SKKS (vì iu đương lăng nhăng), chán face, chán phát ngôn. Cứ sau 1 ngày lò dò lên face hay theard của SKKS, nhận thấy hàng trăm (hàng nghìn) cái cmt, stt... của những ng mà mình quan tâm (và chẳng quan tâm), mình cảm thấy thế giới thiệt hỗn loạn =)) Sao có mỗi 1 ngày mà có tùm lum chiện hết zị chời???

3. Tại sao bây giờ mình lại có cảm giác chẳng còn gì quan trọng nữa?

4. Ai cũng đơn độc!? Giống như trong Eternal Summer.

5. Sao chúng ta hay thích chứng tỏ mình? ^^

6. Bây giờ là những ngày bình yên nhất.

7. Mình không thích cái nút rate bên KST. Bởi mình ko viết để dc rate =)), thanks hay like. Mình chỉ mún đọc những cmt thú zị. Nhưng có mâu thuẫn 1 xíu là mình lại khoái những công dụng tào lao của nút like với thanks.

8. Nói chung mình thấy mình hổng có gì hay ho cả, và cũng ko cần ai thấy mình hay ho ^^ Gặp là vui rồi.
 Ai cũng hay ho thì làm sao chịu cho nổi ;))

Mình nói chiện thiệt tào lao.