19/2/12

Chúng tôi tin cô ấy

(*) Bài viết được copy từ nguồn http://www.facebook.com/note.php?note_id=131644096905334
Tôi chỉ nói ngắn gọn 1 điều, cô gái tên Yên Chi đó tôi không biết là ai, chưa gặp mặt, chưa nói chuyện. Nhưng khi tôi đọc bài viết này, tôi đã nghĩ "Tôi tin Yên Chi" ^^.

~~~
"Bản chất của thiếu nữ là hạnh phúc"
"Mến tặng tác phẩm này cho tuổi thanh xuân sẽ mất hoặc đã mất của chúng ta - Tân Di Ổ"

Tôi đã đọc qua rất nhiều tác phẩm được gắn cái mác ngôn tình, hay nói một cách nôm na, là tiểu thuyết dành cho nữ giới. Thế nhưng trong lòng tôi, chưa tác giả nào, cho đến giờ phút này có thể thay thế được Cố Mạn.

Những gì cô ấy viết, là tuổi thanh xuân tươi đẹp nhất của chúng tôi.

Mỗi người con gái đều từng là Triệu Mặc Sênh, không thể nào giấu nổi tình cảm chân thành trước người con trai mà mình yêu mến.
Mỗi người con trai đều có thể là Hà Dĩ Thâm, vì không muốn "tạm bợ" nên quyết sẽ chờ người con gái mình yêu suốt cả cuộc đời.

Thực ra "fan girl" không hề ngốc nghếch. Họ rất tỉnh táo. Biết những cái gì đáng tin và không thể nào có thể tin. Chúng tôi biết rất rõ ràng rằng, trong cuộc sống không thể nào tìm những người hoàn hảo, và những mối tình hoàn hảo.

"Nhân sinh mười chuyện thì tám, chín việc không như ý muốn."
Nhưng Cố Mạn đã rất xuất sắc trong việc khiến chúng tôi tin vào thế giới mà cô ấy tạo ra.

Không thể xuất hiện người đàn ông vừa đẹp trai,vừa giàu có,vừa tài giỏi. Nhưng có thể xuất hiện chàng trai, vì cố gắng của bản thân mà trở nên xuất chúng.

Có thể một người đàn ông xuất chúng cao ngạo sẽ không để ý đến một cô gái nhỏ bé ngốc nghếch ngờ nghệch. Nhưng tình cảm chân thành mãnh liệt của cô gái nhỏ đấy chắc chắn sẽ đủ lay động lòng người.

Chúng tôi tin cô ấy. Tin vào thứ hạnh phúc được ở bên nhau đến cuối cuộc đời.
Hạnh phúc là một quá trình, đâu phải chỉ là đích đến.

Dạo trước, khi Bên nhau trọn đời trở thành hiện tượng, đã có rất nhiều ý kiến trái chiều. Có người cho rằng, truyện của Cố Mạn quá nhảm nhí, nhạt nhẽo, là thứ văn chương ăn liền, để lừa bịp phụ nữ rỗi hơi và trẻ đang chuẩn bị dậy thì. Fan của Cố Mạn và những người yêu thích Bên nhau trọn đời thì phản pháo lại rằng, đâu phải chỉ thứ văn vẻ nặng nề triết lý nhận đầy giải nobel mới có giá trị, có những thứ giản đơn vậy thôi.

Tôi thì đứng ngoài cuộc tranh luận bất tận đó.
Vì niềm tin, cũng như tôn giáo, là thứ không bao giờ có thể đem ra tranh cãi mổ xẻ. Các bạn có thánh thần của các bạn, chúng tôi có đức tin của chúng tôi.
Đó là cách khiến chúng tôi cảm thấy được an ủi.

Tuổi thanh xuân vui vẻ, nồng nhiệt nhưng cũng rất dễ cô đơn. Cô đơn vì không có ai bên cạnh, và không ai hiểu thấu được lòng mình.

"Bản chất của thiếu nữ là hạnh phúc".
Trên đầu có mây trắng, hoa vàng, và bên cạnh có bàn tay ấm áp của người yêu thương. Cô ấy đã vẽ lên những bức tranh như thế trong lòng mỗi cô gái.

Mỗi cô gái đều sẽ là một Triệu Mặc Sênh. Và gặp được Hà Dĩ Thâm của lòng mình, người khiến cho trái tim không ngừng thổn thức, đánh bật cả xấu hổ để theo đuôi.

Đó chính là hạnh phúc giản đơn mà cô ấy nói với chúng tôi. Và chúng tôi tin vào điều đó.

Không phải là một tình yêu hoàn hảo với một người hoàn hảo. Mà là tình yêu khiến cho mình được là chính mình. "Cô ấy là sự không lãnh đạm, không khách quan, không lý trí của cậu ta." Gỡ bỏ mặt nạ, sẵn sàng tâm tình.

Đó là tuổi trẻ của chúng tôi. Không hối hận. Không suy nghĩ. Tình cảm ập vào lòng như những tia nắng, "tầng tầng lớp lớp xuyên thẳng vào lòng." Không kịp chối bỏ.

Trong đời chúng ta ai chẳng có những lần chuếnh choáng. Những mối tình trong sáng, thuần khiết, và đầy tính bản năng. Xấu hổ rụt rè, không nói nổi một lời nào.

Hôm nọ, tôi vừa được đọc Cố Mạn viết về cảm xúc của cô khi viết Bên nhau trọn đời. Tôi nhận ra rằng, tuổi trẻ của thiếu nữ nào cũng như nhau.

Yên Chi