21/9/10

Mars

Người La Mã nói, Mars là chiến thần
Người khoát trên mình bộ giáp sắt lấp lánh nhất
Tướng mạo đường đường
Sức mạnh vô biên
Là anh hùng dẫn con người đập tan bi kịch

(*) Lời dịch từ vietsub của KST.

Phát biểu lần 1:
Mình chưa xem xong Mars, nhưng mình biết chắc chắn mình sẽ thích Mars. Không, có khi xem xong rồi mình lại nói, mình rất thích Mars ^^.

Được mê mẩn và đắm đuối trong 1 thứ gì đó, cảm xúc như vậy, thật tuyệt vời!

Phát biểu lần 2:
Xem xong Mars sau mấy ngày trời vật lộn với cái mạng dở hơi cùi bắp FPT, xách lap chạy đi khắp nơi whew! . Giờ mới nhận ra tầm quan trọng của Internet đối với đời sống của mình smug .

Quái lạ 1 điều là bộ phim thu hút mình trong suốt 17, 18 tập đầu tiên đến thế mà cuối cùng mình lại xem theo đúng kiểu "xem cho biết kết thúc" worried . Chắc mình chỉ có thể nói là mình thích Mars thui, chưa tới mức "rất" (như ở trên) được tongue .

Mars làm mình nghĩ đến Sora, dù nó chả liên quan gì. Có lẽ vì 2 phim đều tăm tối như nhau, đều là sự kết hợp giữa 1 anh chàng phởn đời và 1 cô nàng ngoan hiền. Nhưng không thể (và cũng không muốn) so sánh 2 phim đó ở đây (mà ở đâu cũng vậy). Đơn giản là vì diễn xuất tuyệt vời của Kimura Takuya trong Sora là kết quả của 1 quá trình rèn luyện (cả thiên bẩm nữa), còn Mars với Châu Du Dân (Vic) gần như chỉ là giai đoạn khởi đầu. Mình chỉ muốn nói về những điểm mình thích + còn nhớ ở Mars (spoiler tùm lum):

Ở Mars có nhiều lời thoại hay. Câu nhức nhối nhất, Hạnh phúc của 1 người luôn bắt nguồn từ bất hạnh của người khác (gần như vậy). Mình thấy không sai ^^ dù nó có vẻ hơi biến thái (do 1 người biến thái nói ra mà batting eyelashes )
Chi tiết mình thích nhất ở Mars là những chi tiết nhỏ, như cảnh Trần Linh rũ người, mỉm cười ngước mắt lên nhìn Đạt Dã và nói "Tớ nhớ Kì La quá!" love struck. Cảnh này mình thấy Vic diễn rất đạt, rất thần thái và đầy xúc cảm, khiến mình như thấy được nỗi nhớ của anh, nỗi bất lực của anh love struck.

Phải nói Châu Du Dân và Từ Hy Viên làm mình cực kỳ bất ngờ khi xem phim này. Lúc xem Vườn Sao Băng dù thích Hoa Trạch Loại nhất nhưng mình chỉ nghĩ đơn giản là do ngoại hình anh hợp với vai diễn và do biên kịch cũng có phần ưu ái cho anh. Nhưng khi xem Trần Linh thì mình không thể không thừa nhận là thật ra Vic rất có khả năng diễn xuất. Dù mắt anh vẫn có khi lờ đờ, quả đầu rườm rà (khi cột lên nhìn thích hơn big grin) nhưng vẫn có được cái khí chất của Trần Linh. Và, Từ Hy Viên. Nói trước là mình không hề thích Từ Hy Viên, vì mình không thấy cô này đẹp và diễn hay gì cả, như trong Bong bóng mùa hè, 2 tập đầu mình khá thích nhưng sau đó trở đi thì... chả biết dùng từ sao, chỉ là chẳng thấy cảm xúc gì nữa cả. Với lại BBMH xây dựng trên bộ truyện mà 2 chàng tranh 1 nàng, 2 chàng ấy chỉ biết yêu thôi chả biết gì, không có được tình yêu còn mún tự tử, blah blah làm mình ớn gần chết. Trong Mars, mình thích diễn xuất của Từ Hy Viên nhất love struck, hoàn toàn thuyết phục. Nụ cười bẽn lẽn, ánh mắt hiền lành, dáng vẻ nhút nhát... làm mình cứ vừa xem vừa tự hỏi, tại sao có thể diễn vai Kì La tốt thế này mà sau này mình chả còn thấy được vai diễn hay ho nào của cô ấy nữa? raised eyebrows

Nói tóm lại, với mình Mars là bộ phim xem mà không thấy phí thời gian, và rõ ràng mình thích nó. Chỉ có điều cái sự quá ôm đồm nhiều thứ và tăm tối đến mức không cần thiết của phim làm mình hơi mệt. Việc xuất hiện 1 ông bố giàu có cuối phim cũng là điểm khiến mình mất hứng thú. Đơn giản, vì trên đời này có quá nhiều thứ có thể giải quyết được bằng tiền. Ông bố xuất hiện tự nhiên thấy kết thúc đến gần big grin .

PS: Về dark drama đến giờ coi cũng 1 số mà nhớ mỗi Sora với Mars big grin . Một bộ nữa không biết có nên xếp vào không là MISA (I'm sorry I love you) của Hàn. Cả 3 nam chính đều diễn rất hay, Vic có lép vế 1 chút so với So Ji Sub và Kimura Takuya nhưng mình thấy vẫn ổn. Khoảng khắc yêu thích nhất trong Mars đã nói rồi, trong MISA là cảnh hôn love struck , không biết sao anh Sub đóng cảnh ấy rất hay, ai rảnh xem thì biết, cực kỳ cảm xúc, cứ như uất hận cô đơn bế tắc dồn nén bao nhiêu lâu trào ra ở giây phút ấy. Còn Sora thì khỏi nói, ánh mắt của Ryo sama lần nào cũng làm mình khó thở, không phải vì anh đẹp (mà thiệt ra anh cũng đẹp thiệt rolling on the floor) mà vì làm người ta ám ảnh quá. Có điều, phải nói thật, đàn ông nhìn có da có thịt 1 tí vẫn đẹp hơn. Kết luận rút từ anh già và bạn Vic love struck (So Ji Sub thì mình chưa khi nào thấy ảnh ốm rolling on the floor)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét