11/4/12

Gửi cho thời thanh xuân rồi sẽ qua của chúng ta

Hát một khúc ca
Kỷ niệm một thời thanh xuân đã qua của em
Yêu một người
Cứ ngây ngô ngỡ rằng sẽ là một đời
...



Cá nhân mình không thích Tân Di Ổ. Cũng không thích "Anh có thích nước Mỹ không?". Nhưng mình thích Lâm Tĩnh ^^ Nói sao đây ta. Lâm Tĩnh không hẳn là tốt, nhưng đó là kiểu người rất được, hiểu bản thân mình và hiểu người khác.

Ví dụ như mình 18 tuổi, chắc mình sẽ thích Trần Hiếu Chính ^^ hoặc ít ra cũng tiếc nuối đau lòng cho mối tình của anh với Trịnh Vi. Nhưng có 1 sự thật, dù là năm 22 hay năm 25 tuổi, Trần Hiếu Chính cũng đã đủ trưởng thành để quyết định tình yêu của mình, đừng ngụy biện cho hoàn cảnh xuất thân, kỳ vọng của mẹ già... vân vân và mây mây. Không yêu là không yêu, tình yêu không đủ lớn thì thôi, tiếc nuối thì cứ giữ trong lòng (hay lập blog kể nhảm như mình cũng được). Làm mặt buồn buồn đau đau làm chi ^^

Lâm Tĩnh có tính toán thủ đoạn 1 chút nhưng có là gì? Ai mà không tính toán để giành được lợi ích cho bản thân? Lâm Tĩnh không yêu thì nói không yêu, còn yêu thì tận tâm theo đuổi. Theo quan điểm mình đó mới là đàn ông.

Vậy nên, đâu cần thắc mắc "Trịnh Vi có hạnh phúc không?". Lựa chọn Lâm Tĩnh là quyết định của Trịnh Vi, và hạnh phúc hay không cũng phải do chính Trịnh Vi quyết định.

***
Có 1 điều kì lạ là khi đọc truyện hay xem phim mọi người hay thích nam thứ hơn ^^ Vì mấy anh này thường là kiểu bạch mã hoàng tử trong truyền thuyết, quan tâm chăm sóc, luôn luôn lắng nghe, không cần nghe cũng hiểu. Còn mình thì lại thích nam chính hơn, trừ 1 vài trường hợp sau:
1. Chiến thần Mặc Uyên trong Tam sinh tam thế. Vâng, dù mọi người có chết với Dạ Hoa thì với em, Mặc Uyên vẫn là số 1.
2. Bạn Ma Ru trong Can you hear my heart. Nói chung là phim thì mình quên kha khá (mà thật ra là gần hết) rồi. Chỉ nhớ là ấn tượng nam thứ hơn, dù bạn nam chính Kim Jea Won có nụ cười tỏa nắng làm mình mê mẩn suốt mấy năm cấp 3 (đó là lí do tại sao mình nhớ tên bạn hú hú).
3. Nam thứ trong Coffee Princess. Rất thích anh này, già già rồi nhưng đóng phim vui ^^ (ví dụ như Pasta) suốt ngày dắt chó hay đạp xe đi chơi, tướng đi thì rất hài. Trong phim tự nhiên anh thích cô nữ chính (1 cách lãng xẹt), làm mình cũng hơi ngơ ngác luôn.

Túm lại là hết giờ nhảm rồi đó. Muốn mua Hoa Tư Dẫn mà vẫn chưa có, oa oa oa.

1 nhận xét:

  1. Có lẽ vì thích actnmk nên em hơi thiên vị TDO, em thấy so với mặt bằng vh mạng TQ được xuất bản ở VN ào ào như nước như giờ thì em thấy truyện TDO viết đọc ổn hơn 80% các truyện còn lại.

    Em đọc actnmk lúc 18 tuổi mấy tháng đó, và em cực kỳ không ưa THC. Thực ra là em không thích cả THC lẫn LT, nhưng sau cùng khi đọc Nghe nói lúc đó anh đã khóc, thì em lại thấy nhẹ nhàng. Chọn cũng đã chọn rồi, nhà thì cũng đã xây cao không hề có sai số rồi. Cho nên, vẻ mặt có tiếc, hay thực sự tiếc, thì cũng đâu còn là vấn đề. Hạnh phúc theo em cũng là biết chấp nhận và hài lòng với quyết định của bản thân. :)

    Không biết có phải vì actnmk là truyện ngôn tình đầu tiên em đọc khi đã hình thành tính cách nên em rất thích nó, có thể gọi là bị cuồng, đọc đi đọc lại chục lần rồi =)) Trước đó em có đọc vài quyển vh mạng TQ thế hệ đầu như Thiên thần sa ngã, Xin lỗi em chỉ là con dĩ, Búp bê Thượng Hải, Hồng hạnh thổn thức,... nhưng không cảm được nhiều, chắc tại lúc đó còn nhỏ, với lại toàn vấn đề tiêu cực.

    Còn về bài hát chủ đề, bản dịch của KST nhìn đẹp hơn, nhưng em thích bản dịch đầu tiên có trên youtube hơn, đọc mượt hơn :)

    À mà... em thích nhất là... Cục bột nhỏ trong TSTT, không biết có gọi là nam phụ không? =))

    Trả lờiXóa